Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe mầu nhiệm
Tháng Năm 27, 2023
ỦNG HỘ
Sao chép đường dẫn
https://endtimes.video/vi/buc-tranh-duc-me-guadalupe/
Sao chép Nhúng
conggiaovatican.com - Kênh Tiếng Việt

Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe xuất hiện lần đầu tiên vào ngày 12 tháng 12 năm 1531. 

Câu chuyện được kể lại như sau: một người da đỏ tên là Juan Diego đã được Đức Mẹ Maria viếng thăm nhiều lần. Bà bảo ông đi nói với Đức Giám mục địa phương hãy xây một nhà thờ tại đó. Nhưng vị Giám mục không tin ông Juan. Đức Giám mục yêu cầu Juan hãy nói với Đức Mẹ trao một dấu lạ như là bằng chứng rằng Đức Mẹ Chúa Trời thực sự đã xuất hiện. Đáp lại, Đức Mẹ bảo Juan hãy xếp một số hoa hồng trong áo choàng tilma của mình và trình nó cho vị Giám mục. (1)

Và khi ông làm như vậy, những đoá hoa hồng rơi xuống sàn nhà và Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe đã được in một cách kỳ diệu trên chiếc áo choàng tilma của ông. Nó vẫn tồn tại cho đến ngày nay – 492 năm sau – và có thể được viếng thăm tại Mexico.

Khía cạnh mầu nhiệm đầu tiên của bức tranh mà tôi muốn thảo luận, là việc không có một bản phác thảo hay bản vẽ dưới. (2)

Hình ảnh hồng ngoại đã chứng minh rằng không có bản phác thảo hoặc bản vẽ dưới nào trên Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe. Điều này là kỳ diệu bởi vì, như Tiến sĩ Phillip Callahan – một nhà nghiên cứu sinh lý học từ Đại học Florida – giải thích: “Việc một hoạ sĩ trong thế kỷ 16 vẽ một bức chân dung mà không cần phác thảo trên đó là không thể tưởng tượng được.”

Việc thực hiện một bản vẽ dưới trước khi tô bức tranh chân dung đã có từ thời cổ đại. Vì thế, việc một bức tranh tinh tế đến thế, cùng với các chi tiết chính xác như vậy – và nó xuất hiện trên vải sợi xương rồng thô  – là không thể giải thích được khi chúng ta cân nhắc rằng đã không có bản phác thảo nào. (3)

Khía cạnh mầu nhiệm tiếp theo của Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe mà tôi muốn thảo luận là độ bền của nó.

Như đã nói, chiếc áo choàng tilma được làm bằng sợi xương rồng thô. Loại vải này thường phân huỷ trong chừng 15 đến 30 năm. Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe hiện đã tồn tại 492 năm mà không vết phai mờ hoặc thậm chí là vết nứt nào trên khuôn mặt hoặc hình ảnh chính. Quả thật là kỳ diệu. Điều này thậm chí còn ấn tượng hơn khi chúng ta biết rằng những bức tranh tiếp xúc với khói nến trong nhiều năm, sẽ khiến quá trình phân huỷ bị đẩy nhanh. (4)

Thật thế, những nỗ lực tạo ra các bản sao giả của bức tranh đã thất bại.

“Một ví dụ nổi tiếng là về một người bài xích hiển hiện nổi tiếng tên là José Ignacio Bartolache. Để cố gắng phủ nhận tính chất mầu nhiệm của bức tranh, ông ta thực hiện một bản sao chính xác trên cùng một loại vải, và ông treo nó một cách phô trương trong nhà thờ được xây nơi Đức Mẹ lần cuối xuất hiện. Nhưng chỉ sau bảy năm ngắn ngủi, bức tranh trở nên rất khó coi và phai màu đến nỗi vào ngày 8 tháng 6 năm 1796 (một ngàn bảy trăm chín mươi sáu), nó đã được lặng lẽ chuyển vào phòng để đồ.” (5,6)

Đoạn văn được trích từ cuốn “Đức Mẹ cho một Thế giới Mới: Đức Mẹ Guadalupe” của Sư huynh Herbert Lee, trang 394. Điều đó có nghĩa là những nỗ lực tái tạo bức tranh đã thất bại thảm hại.

Liên quan đến sức bền kỳ diệu của bức tranh, trích dẫn sau đây khá đáng chú ý. Tiến sĩ Phillip Callahan, người mà tôi đề cập trước đó, chỉ ra rằng:

“Chiếc áo choàng có màu xanh ngọc lam đậm... Điều này đặt ra một hiện tượng không thể lý giải được, bởi vì tất cả các sắc tố như vậy được biết là sẽ bị phai màu đáng kể theo thời gian, đặc biệt là ở vùng khí hậu nhiệt đới. Những bức tranh tường màu xanh của người Maya đã bị phai màu nghiêm trọng. Tuy nhiên, chiếc áo choàng màu xanh vẫn đủ sáng như thể mới được tô vào tuần trước.” (7,8)

Vậy là các sắc tố vẫn tươi mới và sáng sủa một cách kỳ diệu. Ngoài ra còn có một chi tiết đáng kinh ngạc khác là vào năm 1778 (một ngàn bảy trăm bảy mươi tám), một lượng axit nitric đáng kể bị đổ lên Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe. Các công nhân hoảng sợ tháo chạy – tưởng rằng đã làm hư hỏng nghiêm trọng tài sản quý giá nhất của đất nước. Nhưng trước sự kinh ngạc của mọi người, chỉ có những vết bẩn nhỏ xuất hiện mà vẫn có thể được nhìn thấy ở góc trên bên phải. Điều đó được trích dẫn trong cuốn “Chiếc áo choàng Tilma và Bức tranh Mầu nhiệm: một cuốn cẩm nang về Đức Mẹ Guadalupe” bởi Janet Barber, trang 61 đến 62. (9, 10)

Ngoài ra còn có một thực tế là vào năm 1921 (một ngàn chín trăm hai mươi mốt), một quả bom đã được giấu trong một số bông hoa được đặt trên bàn thờ dưới bức tranh Đức Mẹ Guadalupe. Quả bom phát nổ và làm hư hại nghiêm trọng cây thánh giá, nhưng tấm kính chứa bức tranh Đức Mẹ Guadalupe thậm chí không bị hư hại. (11)

Khía cạnh mầu nhiệm tiếp theo của bức tranh mà tôi muốn thảo luận là về các ngôi sao.

Một số người đã kết luận rằng các ngôi sao – cũng như ánh nắng mặt trời và mặt trăng – là những chi tiết được thêm vào và hình ảnh ban đầu đơn giản hơn. Tiến sĩ Philip Callahan là một trong những người giữ ý tưởng này. Ông vẫn tin rằng bức tranh là một phép lạ – nhưng bức tranh ban đầu đơn giản hơn.  Tôi  tin rằng ông ấy không chính xác về điểm này vì hai lý do. (12) **

Đầu tiên, Tiến sĩ Juan Jimero Hernandez và Cha Mario Rojas Sanchez phát hiện vào năm 1983 (một ngàn chín trăm tám mươi ba) rằng các ngôi sao trên bức tranh tương ứng chính xác với các chòm sao của bầu trời mùa đông vào ngày 12 tháng 12 năm 1531 (một ngàn năm trăm ba mươi mốt). (13)

Và điều thú vị là các chòm sao được hiển thị như nhìn từ bên ngoài bầu trời – nói cách khác, đảo ngược. Điều đó như thể chúng ta có một bức ảnh từ ai đó nhìn nó từ bên ngoài vũ trụ. Đó là một bức ảnh của Trời và Đất ngay chính thời điểm Juan Diego trông thấy Đức Bà. (14)

Điều này còn ấn tượng hơn khi chúng ta cân nhắc rằng những bông hoa trên chiếc áo của Đức Bà tương ứng với các ngọn núi lửa ở Mexico. Điều này được thảo luận chi tiết ở trang 77 cuốn “Cẩm nang về Đức Mẹ Guadalupe,” được xuất bản bởi Học viện Đức Mẹ vô nhiễm nguyên tội (Academy of the Immaculate). (15)

Nói cách khác, phần bên trong của bức ảnh theo nhiều cách đại diện cho mặt đất – và chiếc áo choàng màu ngọc lam ở bên ngoài với các ngôi sao tượng trưng cho các chòm sao, đại diện cho thiên đàng.

Đây là một bức tranh về cuộc gặp gỡ giữa trời và đất, khi Đức Bà xuất hiện với Juan Diego vào ngày 12 tháng 12 năm 1531 (một ngàn năm trăm ba mươi mốt) – và vẫn còn hiện diện trên sợi xương rồng gần 500 năm sau. Nhưng điều tuyệt vời hơn nữa là các ngôi sao chỉ xuất hiện trên chiếc áo choàng chứ không phải trên tấm áo. Và như tôi đã nói các ngôi sao xuất hiện tương ứng với các chòm sao trên bầu trời vào ngày 12 tháng 12 năm 1531 (một ngàn năm trăm ba mươi mốt). (16,17)

Nhưng khi ta đặt bức tranh của Đức Mẹ trên bầu trời ngày hôm đó – và điền các ngôi sao vào nơi chúng sẽ xuất hiện nếu tấm áo của Bà đã được tô điểm với các ngôi sao – phép lạ trở nên thậm chí còn khó tin hơn. (18)

Bởi vì chòm Bắc Miện (Corona Borealis) – đại diện cho vương miện – sẽ xuất hiện ngay giữa thái dương của Đức Bà. Điều đó biểu thị rằng Mẹ Maria đội một vương miện và bà là Nữ vương Thiên đàng.

Chòm sao Xử Nữ (Virgo), biểu thị sự trinh tiết sẽ xuất hiện nơi trái tim, biểu thị trái tim vô nhiễm và trinh khiết của bà. Chòm sao Sư Tử (Leo) sẽ xuất hiện trên bụng bà. (19,20) ££

Sư tử đại diện cho Chúa Giêsu Kitô vì Chúa Kitô là Sư tử tộc Giuđa. Điều này biểu thị rằng Chúa Kitô Vua hiện diện trong bụng của bà, và thậm chí còn nhiều nữa. (22)

Tất cả những chi tiết trên cho thấy một trí thông minh thiêng liêng và thực sự vô hạn đằng sau vật phẩm mầu nhiệm này. Bên cạnh những điều này, lý do thứ hai tôi tin rằng Tiến sĩ Callahan không chính xác khi nghĩ rằng các ngôi sao được thêm vào, là vì ông nói rằng các ngôi sao đã được thêm vào vào thế kỷ thứ 17. (23)

Tuy nhiên chúng ta biết điều này không đúng, bởi vì có một bản sao của bức tranh Đức Mẹ Guadalupe từ năm 1570 được sử dụng trong trận hải chiến Lepanto, và nó tương ứng chính xác với bức tranh chúng ta có ngày nay. Điều đó có nghĩa là nếu các ngôi sao được thêm vào, chúng phải được thêm vào giữa năm 1531 và 1570, và điều này rất khó xảy ra. (24)

Ngoài ra, có một bản vẽ nổi tiếng về bức tranh từ cuốn Codex Saville. Điều này có lẽ diễn ra chỉ vài năm sau khi Đức Mẹ xuất hiện vào năm 1531. Và bản vẽ này cho ta thấy có ánh nắng mặt trời và rất giống với bức tranh mà chúng ta có ngày nay. Tất cả những điều này hỗ trợ kết luận rằng các ngôi sao và ánh nắng mặt trời và mặt trăng là một phần của bức tranh ban đầu. (25)

Một số người bối rối bởi thực tế là, trong khi khuôn mặt thậm chí không có lấy một vết nứt hoặc vết phai, ánh nắng mặt trời, các ngôi sao và mặt trăng có dấu hiệu bị bong tróc.

Tôi có một ý kiến về điều này, và tôi tin rằng nó phù hợp với những gì chúng ta học được từ Kinh Thánh về các ngôi sao, mặt trời và mặt trăng. (26) Chúng ta được bảo trong sách Luca 21:33 (câu 33 chương 21) rằng:

“Trời đất sẽ qua đi, nhưng lời Ta nói sẽ không bao giờ qua đi.” (27)

Do đó, thật hợp lý là chúng ta sẽ thấy dấu hiệu về các ngôi sao, mặt trăng, và mặt trời mờ dần – bởi vì trong thực tế, bầu trời sẽ qua đi. Nhưng chính Đức Trinh Nữ và hình ảnh xung quanh và khuôn mặt của bà là không thể hư hoại, bởi vì bà sẽ mãi mãi tỏa sáng trên thiên đàng. Đó có thể là lý do tại sao chúng ta thấy bằng chứng các ngôi sao phai màu dần, v.v. nhưng không phải là các chi tiết trên hình vẽ Đức Bà. (28)

Chi tiết mầu nhiệm tiếp theo mà tôi muốn thảo luận – và có thể là chi tiết mầu nhiệm nhất trong tất cả – là về đôi mắt của bức tranh.

Hình ảnh của một người đàn ông có râu đã được phát hiện trong đôi mắt của Đức Bà. Nó được phát hiện lần đầu tiên vào năm 1929 và sau đó một lần nữa vào năm 1951, và sau đó nó đã được xác nhận bởi khoa học hiện đại và các cuộc điều tra nghiêm ngặt. (29)

Hình ảnh của một người đàn ông có râu với một đầu tóc tương ứng với hình ảnh của Juan Diego, người da đỏ đã gặp mặt Đức Bà. Nói cách khác, hình ảnh của Juan Diego được chụp với kích thước hiển vi trong mắt của Mẹ Maria. Không có họa sĩ nào có thể nghĩ được sự cần thiết phải đưa những hình ảnh siêu nhỏ của Juan Diego vào mắt Đức Trinh Nữ để sau này chúng được phát hiện bởi những tiến bộ trong khoa học hiện đại! (30)

Điều đó đơn giản là không thể cho bất kỳ họa sĩ con người nào, bởi vì những chi tiết ấy là quá nhỏ để vẽ được. Và sự hiện diện của những hình ảnh này trong đôi mắt Đức Bà còn tuyệt vời hơn nữa – bởi vì những hình ảnh ấy tương ứng chính xác với những gì xảy ra trong mắt người khi ta nhìn thấy một vật gì đó. (31)

Jody Brant Smith, người đã nghiên cứu bức tranh Đức Mẹ Guadalupe cùng với Tiến sĩ Callahan, là một người không Công giáo. Ông giải thích:

“Trước khi tôi có thể hiểu tầm quan trọng của khám phá của ông ta, tôi cần phải học đôi điều về sinh lý của mắt người. Đặc biệt là điều được gọi là nguyên tắc Purkinje-Sanson  [nói: per-KIN-jay-sanson]. Ở dạng đơn giản nhất, định luật Purkinje-Sanson tuyên bố rằng bất cứ khi nào chúng ta nhìn thấy bất kỳ vật thể nào, vật thể được phản xạ trong mỗi mắt, không chỉ ở một mà là ở ba nơi khác nhau. Việc có đến ba phản ảnh là do độ cong của giác mạc đôi mắt. Hai trong số các phản ảnh luôn luôn đứng thẳng, và một luôn luôn lộn ngược.” (32)

Đoạn văn được trích từ cuốn sách “Không thể được làm bởi bàn tay” của Thomas Sennott, trang 58.

Những phản ảnh của Juan Diego trong mắt Đức Trinh Nữ tương ứng chính xác với định luật Purkinje-Sanson. Những phản ảnh được tìm thấy chính xác như chúng sẽ được tìm thấy trong đôi mắt con người khi ta nhìn thấy một ai. Trên thực tế, luật Purkinje-Sanson cho biết rằng khi một người nhìn thấy một vật gì đó - vì những độ cong khác nhau của giác mạc – những bức phản ảnh bị bóp méo theo một cấp độ. Và bức ảnh trong đôi mắt của Đức Mẹ Guadalupe, (33)

“Có một sự tương thích hoàn hảo phù hợp với nguyên tắc này – sự biến dạng của các chi tiết thậm chí trùng hợp với độ cong dự đoán của giác mạc.”

Điều đó có nghĩa là những hình ảnh xuất hiện chính xác như chúng ta kỳ vọng chúng xuất hiện trong cặp mắt con người. Điều này còn có nghĩa là những gì chúng ta tìm thấy trong bức tranh Đức Mẹ Guadalupe – vẫn còn tươi sáng cho đến ngày nay trên sợi xương rồng thô – là sự tái tạo trực quan của cuộc gặp gỡ thần thiêng năm 1531. (34) Và điều này đúng ở nhiều cấp độ. Bức tranh không chỉ ghi lại cách kỳ diệu những gì Juan Diego nhìn thấy, nó còn ghi lại thị kiến của ông về Đức Mẹ và cuộc gặp gỡ của Trời và Đất, cùng với các ngôi sao khi chúng xuất hiện trên bầu trời vào ngày hôm đó. (35)

Nhưng đồng thời trong những hốc mắt kích thước hiển vi của Đức Bà, hình ảnh tuyệt vời không thể tả này ghi lại chính xác những gì Đức Bà nhìn thấy, cứ như đây là những gì mắt bạn hiện lên khi thấy một người khác trong phòng. 

Và thậm chí còn nhiều điều ly kỳ nữa. (36)

“Năm 1981, Tiến sĩ José Tonsmann, một kỹ sư máy tính, gây chấn động những người sùng kính Đức Mẹ Guadalupe bằng việc thông báo rằng những bức ảnh đôi mắt Đức Bà khi được phóng đại bằng máy tính cho ra những hình ảnh siêu nhỏ mà ông cho rằng có thể là Giám mục được tuyển chọn Zumarraga, Juan Diego, thông dịch viên Juan Gonzalez, một phụ nữ da đen, một gia đình người da đỏ, một đứa trẻ nhỏ và một người đàn ông.” (37)

Nói cách khác, vị kỹ sư máy tính này – khi ông phóng đại hình ảnh đôi mắt lên nhiều lần – đã phát hiện ra sự hiện diện của cả một căn phòng gồm nhiều người trong đôi mắt của Mẹ Maria.

Tiến sĩ Escalanta Padilla, một bác sĩ phẫu thuật khoa mắt, xem những phản ảnh này thuộc loại đã được mô tả bởi Sherning trên bề mặt sau của giác mạc (38) và bởi Vot và Hess ở trung tâm thuỷ tinh thể. Những  phản ảnh như vậy rất khó phát hiện. Tiến sĩ Escalanta cũng đã báo cáo việc phát hiện ra các tĩnh mạch  nhỏ trên cả hai mí mắt của bức ảnh. (39) 

Vào những năm 1970, một bác sĩ nhãn khoa người Nhật khi đang trong quá trình kiểm tra đôi mắt đã ngất xỉu. Khi hồi phục, ông nói rằng “đôi mắt vẫn còn sống và nhìn lại ông,” trích từ phát hiện khoa học mới nhất của Janet Barber về những hình ảnh trong đôi mắt, cuốn “Một Cẩm nang về Đức Mẹ Guadalupe trang 90. (40)

Vị bác sĩ nhãn khoa người Nhật này đã ngất xỉu vì nghĩ rằng đôi mắt là của con người và nhìn lại ông ta. Có rất nhiều người được chụp lại với kích thước hiển vi trong các hốc của hình ảnh đôi mắt. Đây là bằng chứng không thể phủ nhận rằng bức tranh này là một phép lạ. Chỉ mỗi Thiên Chúa mới có thể làm được điều này. (41)

Hơn nữa, “Các bác sĩ nhãn khoa đã chứng thực rằng mặc dù chúng khá mờ, cả hai mắt trong bức tranh đều cho thấy chiều sâu và trở nên đầy ánh sáng khi ánh đèn ngắm tối ưu chiếu vào chúng. Họ khẳng định rằng sẽ không thể sản xuất bằng sơn những hình ảnh phản chiếu được đặt hoàn hảo như vậy trong đôi mắt với rất ít không gian khi Đức Bà nhìn xuống và trên vật liệu thô như sợi tilma.” (42) Đoạn văn từ cùng một nguồn vừa được trích dẫn. (43)

Những phát hiện khoa học về đôi mắt của Đức Mẹ chứng thực không nghi ngờ gì rằng bức tranh có nguồn gốc từ Thiên Chúa. Và nó được tạo ra bởi Thiên Chúa để trao cho thế gian một món quà vô giá: bức tranh về cuộc gặp gỡ ấy giữa Mẹ Thiên Chúa và Juan Diego. (44)

Khía cạnh mầu nhiệm tiếp theo mà tôi muốn thảo luận liên quan đến khuôn mặt của Đức Mẹ. 

Điều đáng chú ý là ở một khoảng cách, Đức Mẹ dường như là một người da đỏ bản địa, nhưng ở một khoảng cách khác, Bà dường như có làn da sáng hơn và trên thực tế, có nguồn gốc châu Âu. Đặc điểm kỳ diệu này tượng trưng cho sự thống nhất của hai dân tộc, những con người sau đó đã đến với nhau như một trong đạo thật của Chúa Kitô… tại một quốc gia chỉ mới vừa nhổ tận gốc văn hóa Aztec tà ác. (45)

Tiến sĩ Philip Callahan giải thích rằng bức tranh đạt được hiệu ứng xuất hiện các màu sắc khác nhau ở các khoảng cách khác nhau, chỉ bởi một đặc điểm kỳ diệu mà chúng ta tìm thấy trong tự nhiên. (46)

Ông nói, “Ở khoảng cách 6 hoặc 7 feet (chừng 2 mét), tông màu da trở thành những gì tốt nhất có thể được gọi là thuật ngữ ‘màu Ô-liu Ấn độ’ (màu xanh xám). Dường như bằng cách nào đó sắc tố xám và trắng bột của khuôn mặt và bàn tay kết hợp với bề mặt thô của chiếc áo tilma…. Một kỹ thuật như thế là bất khả thi với bàn tay con người. Tuy nhiên, nó thường xảy ra trong tự nhiên, như trong việc điểm màu cho lông chim và vảy bướm và trên cặp cánh của bọ cánh cứng.” (47)

Ông ấy nói rằng sự thay đổi màu sắc kỳ diệu ở các khoảng cách khác nhau là điều mà chúng ta thường bắt gặp trong tự nhiên, chẳng hạn như trên bọ cánh cứng, và trên lông chim, và trên vảy bướm. Và nó xảy ra trên chiếc tilma một cách mầu nhiệm. Những sắc tố kết hợp với bề mặt thô của sợi xương rồng tạo cho nó một hiệu ứng khác. Tuy nhiên, bức tranh vẫn đẹp và tinh tế ở mọi khoảng cách.  (48)

Đây chỉ đơn giản là một phép lạ. Và không một hoạ sĩ nào có thể đạt được kết quả này. Nó đã được tạo ra bởi bàn tay Thiên Chúa, cũng như như vảy bướm.

Chi tiết mầu nhiệm tiếp theo mà tôi muốn đề cập đến là nhiệt độ của bức tranh. (49)

Điều đáng chú ý là bất kể nhiệt độ xung quanh, bức tranh vẫn ở mức bình quân 36,5 độ C (nhiệt độ cơ thể bình thường của con người). Điều đó được trích dẫn trong Janet Barber, “Chiếc áo Tilma và Bức tranh kỳ diệu.” (50)

Bởi bức tranh mầu nhiệm này, khoảng từ 8 đến 9 triệu người đã được rửa tội vào đức tin Công giáo trong những năm sau khi Mẹ Maria xuất hiện vào năm 1531. Điều đáng nói là Martin Luther, người bằng cuộc nổi loạn đối nghịch Giáo hội Công giáo và tạo ra một loại Kitô giáo giả mới, đã sản sinh ra vô vàn giáo phái, cướp lấy chừng năm triệu người khỏi Giáo hội Công giáo. (51)

Ông ta sinh năm 1483. Hernan Cortes được sinh ra hai năm sau đó, vào năm 1485. Hernan Cortes là người đã lật đổ Đế chế Aztec, khiến cho sự hoán cải mầu nhiệm của hàng triệu người – được trợ giúp bởi bức tranh Đức Mẹ Guadalupe – trở nên khả thi. Các sự kiện quan trọng nhất trong cuộc đời Martin Luther đã xảy ra vào chính xác khoảng thời gian Hernan Cortes hoàn tất việc lật đổ Đế chế Aztec. Dường như chính ngay tại thời điểm hàng triệu người ở châu Âu bị tước khỏi Hội Thánh chân thật, (52) Thiên Chúa đã an bài để gấp đôi lượng linh hồn từ Thế giới Mới được đưa vào Giáo Hội. (53)

Bức tranh Đức Mẹ Guadalupe là một trong những phép lạ phi thường nhất trong lịch sử nhân loại. Có lẽ Thiên Chúa đã ban nó cho Mexico vì Đế chế Aztec có thể được nói là nền văn hóa độc ác nhất trong lịch sử nhân loại. Người muốn chống lại mức độ xấu xa đến thế bằng một phép lành thậm chí còn vĩ đại hơn. Bức tranh làm chứng cho chân lý của Đức tin Công giáo, bởi vì trong thông điệp của mình, Đức Mẹ đã hướng mọi người đến vị Giám mục Giáo hội Công giáo vào thời điểm đó, và đức tin Công giáo truyền thống. (54)

Hãy để những ai tìm kiếm sự thật, và những ai yêu mến sự thật, và những ai yêu mến Chúa Kitô, nắm lấy thông điệp này và đức tin duy nhất chân thật của Chúa Giêsu Kitô, Đức tin Công giáo.

Một khía cạnh kỳ diệu khác của bức tranh Đức Mẹ Guadalupe là việc đọc bức tranh. (55)

“Người bản địa đã nhìn thấy một thông điệp trong bức tranh của Đức Mẹ mà người Tây Ban Nha không  hiểu. Vào thời gian đó, người thổ dân Châu Mĩ viết bằng chữ tượng hình. Vì vậy, đối với họ, bức tranh là một bức thư viết bằng chữ tượng hình. Việc người bản địa đọc hiểu được bức tranh là quan trọng nhất trong việc hiểu mục đích của các cuộc hiển hiện của Đức Mẹ.

Với người bản địa, bức tranh mô tả một người phụ nữ xinh đẹp đứng trước mặt trời, (56) một dấu hiệu cho thấy bà vĩ đại hơn thần mặt trời, Huitzilopochtli,  [nói: wheat-zil-o-POACH-til-lee] đấng mà họ tôn thờ. Mặt trăng khuyết dưới chân bà cho thấy vị thần mặt trăng của họ, Tezcatlipoca, chẳng đáng là gì bởi vì bà đứng trên đó. (57) Những ngôi sao mà họ rất mực tôn kính chỉ là hoạ tiết hoặc một phần của tấm áo choàng của bà.

Ở cổ họng bà là một chiếc ghim với một cây thánh giá nhỏ màu đen ở trung tâm, nhắc nhở họ rằng đây là biểu tượng của các tu sĩ Tây Ban Nha và còn có một Đấng vĩ đại hơn bà.” (58)
Đoạn trích từ Cha Harold Rahm, “Chẳng phải Ta ở đây ư?” Trang 56.

Như chúng ta có thể thấy, Trí thông minh đã tạo ra bức tranh Đức Mẹ Guadalupe mầu nhiệm – truyền tải chính xác thông điệp mà người bản địa cần nghe và nhìn thấy để chôn vùi những quan niệm sai lầm của họ về Thiên Chúa và các thực hành thờ ngẫu tượng của họ – là vô hạn và vượt xa bất cứ điều gì con người có thể hình dung. Việc đọc hiểu bức tranh đã khiến hàng triệu người bản địa từ bỏ ngẫu tượng của họ và cải sang Đức tin Công giáo.

Video này được sản xuất bởi

CHO XEM NHIỀU HƠN